Giữa tiếng gió và lời thì thầm của Thần Khí

CHÚA NHẬT - 05/10/2025 21:04
thinhlang

Thinh lặng và lên tiếng — thoạt nhìn tưởng chừng là những điều bình thường.
Nhưng để biết im lặng đúng lúc, và nói đúng thời, lại chẳng dễ dàng.
Có khi cần lên tiếng, tôi lại chọn thinh lặng;
và có khi nên im lặng, tôi lại cất lời.

Vậy, thế nào là thinh lặng?
Và nói thế nào để đúng đắn?
Câu hỏi ấy đã trở thành một hình thức cầu nguyện của tôi.

Giữa bao tiếng ồn của thế gian,
tôi cần lắng nghe lại tiếng Chúa thì thầm trong lòng.
Nhưng tôi hiểu rằng,
không phải mọi thinh lặng đều là khôn ngoan,
và cũng không phải mọi lời nói đều là ánh sáng.
Có lúc, một lời buông ra thiếu suy xét
có thể làm đổ vỡ bao điều tốt đẹp;
và cũng có khi, một sự im lặng kéo dài
khiến người ta lạc bước trong bóng tối,
không ai chỉ cho họ con đường ngay thẳng để trở về.

Tôi đã từng sợ —
sợ mất lòng, sợ bị hiểu lầm,
sợ rằng lời mình nói ra sẽ như mũi dao làm tổn thương người khác.
Nhưng rồi tôi hiểu:
một mục tử mà sợ lên tiếng cho sự thật
thì chẳng khác nào người chăn thuê —
thấy sói đến liền rút lui,
để mặc đàn chiên bị cắn xé (x. Ga 10,11–13).

Có khi, chính sự im lặng ấy lại là một tội.
Bởi nếu lời nói có thể soi sáng, mà ta nín lặng,
thì ánh sáng ấy cũng vụt tắt.
Lời nói của người mục tử không phải là tiếng gió thoảng.
Nó mang trọng lượng của Lời —
Lời mà chính Thiên Chúa đã ký thác
vào môi miệng của con người yếu đuối này (x. Gr 1,9).

Vì thế, tôi học cách nói chậm lại,
để từng lời được gạn lọc qua lòng yêu thương;
để trong từng âm vang có hơi thở của lòng nhân và sự thật.
Tôi muốn lời mình không hóa thành gươm giáo,
nhưng trở nên ngọn đèn soi,
ngọn lửa ấm,
thắp sáng và sưởi ấm những tâm hồn mệt mỏi.

Và tôi cũng học cách im lặng đúng lúc,
để cho Chúa nói thay tôi.
Bởi có những điều, chỉ thinh lặng mới nói được;
và có những lúc, chính im lặng lại là ngôn ngữ
của tình yêu, của lòng tôn trọng, và của trách nhiệm.

Tôi nhớ lời ngôn sứ đã cảnh báo:

“Bọn chúng là lũ chó câm, không biết sủa.” (x. Is 56,10)

Lời ấy như nhát chém vào lòng người được gọi là mục tử — đau và tỉnh.
Nó khiến tôi rùng mình mỗi khi thấy mình nể nang, thỏa hiệp,
hay ngần ngại trước điều sai.
Một người lãnh đạo mà không dám lên tiếng
thì khác nào bức tường bị khoét lỗ,
gió lùa qua mà chẳng ai trám lại.

Tôi hiểu rằng, “lên lỗ hổng”
nghĩa là phải dám đứng đó — nơi gió bão thổi mạnh nhất —
để bảo vệ đàn chiên bằng tiếng nói của công lý và của sự thật.

Nhưng nói sao cho đúng? Không dễ.
Một lời quá gắt có thể làm tan vỡ;
một lời quá mềm có thể trở nên vô nghĩa.
Tôi vẫn đang học nói bằng trái tim được sưởi ấm trong cầu nguyện,
và bằng lòng yêu thương được uốn nắn nơi thập giá.
Vì có những điều không thể nói ra ngoài giờ chiêm niệm —
chỉ trong thinh lặng,
tôi mới hiểu mình phải nói gì, và vì ai.

Là người mục tử, tôi biết:
một lời nói có thể cứu, mà cũng có thể làm lạc lối;
một khoảng thinh lặng có thể chữa lành, mà cũng có thể giết chết.
Bởi thế, tôi không muốn im lặng vì sợ hãi,
cũng không muốn lên tiếng vì kiêu hãnh.
Tôi muốn nói bằng sự khôn ngoan của Thần Khí —
Đấng đã ngự xuống trên các Tông đồ dưới hình lưỡi lửa (x. Cv 2,1–4),
để biến họ thành những người biết nói:
nói điều Thiên Chúa muốn, chứ không phải điều lòng mình thích.

Tôi nguyện xin được trở nên người biết thinh lặng đúng lúc,
để nghe rõ tiếng Chúa hơn tiếng mình.
Và khi phải nói,
xin cho lời tôi trở thành ánh sáng dẫn đường,
trở thành vết thương nhẹ nhàng mà cứu chữa,
trở thành tiếng tù và loan báo rằng
Vị Thẩm Phán uy hùng đang đến —
để mọi người biết mà trở về cùng Ánh Sáng chân thật.

 

Người gác cổng của Sự Thật

Tôi học thinh lặng chẳng hề câm
Giữa dòng ồn ã vẫn âm thầm
Tôi học lên tiếng không kiêu hãnh
Để Lời Thiên Chúa tỏa trong tâm.

Giữa ranh giới tối và ánh minh
Tôi học sống thật với Thánh Linh
Như người gác cổng nơi Sự Thật
Giữ lửa niềm tin thắp ân tình.

Lắng nghe bước Chúa trong yêu thương
Soi rọi câu nói, sáng thiên đường
Và trong thinh lặng đời tôi đó
Nguyện cầu nhịp thở hương khiêm nhường.



 

Tác giả: Cát Đen

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây